Danh sách chương truyện Tôi Đẹp Quá Đi Mất. Chương 1 - Bị Sự Xinh Đẹp Của Mình Dọa Đến Ngẩn Ngơ (1) Chương 2 - Bị Sự Xinh Đẹp Của Mình Dọa Đến Ngẩn Ngơ (2) Chương 3 - Bị Sự Xinh Đẹp Của Mình Dọa Đến Ngẩn Ngơ (3) Chương 4 - Tôi Còn Giấu Một Cái (1) Chương 5 - Tôi Còn Giấu Một Cái (2) 280K views, 31K likes, 9.5K loves, 2K comments, 195 shares, Facebook Watch Videos from Trai Đẹp Là Nguồn Sống: Tôi nhớ cô quá đi mất =))梁 Tôi đẹp quá đi mất - (Chương 51) - Tác giả Yên Ba Giang Nam Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Tôi đẹp quá đi mất - (Chương 52) - Tác giả Yên Ba Giang Nam Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Truyện Tôi Đẹp Quá Đi Mất của tác giả Yên Ba Giang Nam. Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường, Nữ Phụ, Sủng Hiện menu TYT - Ứng dụng đọc và nghe truyện tốt nhất Tôi nói chuyện với vợ song cô ấy một mực chối tội. Vợ không lấy chẳng lẽ tiền mọc cánh tự bay đi mất? Tôi tức quá bảo vợ: - Tôi nói cho cô biết nhé, nếu thẳng thắn và thành thật nhận tội rồi mang số tiền thừa về đây thì tôi bỏ qua lần này vì con. Bản mệnh chú mẻ mất tôi rồi! - Chương 55. 11:21 20-09-2022| 255| k_6. Chương 55: Sâu lười, tự ăn đi. Cũng không biết có phải do gặm bắp chuyên tâm quá không hay là khi Tần Mặc Sâm vào khá nhẹ nhàng nên cô nhóc không phát hiện ra anh? Tần Mặc Sâm ngập ngừng một lúc, rồi cDiGQ. Nhóm dịch Phong Thần TửNgu Ninh nghe theo yêu cầu của Amy, dùng hai tay nâng bánh kem, mấy người còn lại đứng hai bên cô. Triệu Mộng Khởi nghĩ đến lời dặn dò của người đại diện nên đứng bên cạnh Ngu Ninh, đưa tay ôm lấy cổ cô, trông rất thân Tinh và Châu San hai người cười vui vẻ bắn tim về phía Ngu Ninh, kể từ đó Sở Mông đứng bên cạnh Triệu Mộng Khởi giống như người Ninh hai tay nâng bánh kem. Truyện được dịch mới nhất tại Bánh kem che khuất bộ phận từ dưới mũi của Ngu Ninh, quả thật không nhìn ra được cô có cười hay không, chỉ có ánh mắt yên lặng nhìn vào ống chụp xong thì mở ra xem thử. Sau khi xác định Ngu Ninh nhà mình vẫn là người đẹp nhất, lúc này chị mới hài lòng gửi ảnh cho bọn họ “Ngu Ninh và cô Triệu chụp một tấm ảnh chung đi.”Ngu Ninh đồng ý. Sau khi đứng chung với Triệu Mộng Khởi, cô mở phần làm đẹp trong máy ảnh rồi giơ máy lên. Triệu Mộng Khởi cố ý lùi về sau một chút, vì làm như vậy thì trong ảnh sẽ có cảm giác mặt nhỏ người đứng trước camera vốn có của di động cũng không có một góc chết nào như Ngu Ninh lại chẳng hề sợ hãi. Thấy Triệu Mộng Khởi đã chuẩn bị xong, cô bấm nút chụp ngay rồi gửi ảnh cho Amy. Cô đã xoá bạn bè với Triệu Mộng Khởi và mấy người khác từ lâu rồi, rõ ràng cũng không có ý định kết bạn San San và Tống Tinh có chút do dự nói “Chúng ta cũng chụp chung một tấm đi?”Cũng không đợi Ngu Ninh trả lời, Amy liền nói “Tiểu Ngu qua đây, chị bảo em phải đăng bài lên weibo thế nào.”Ngu Ninh lên tiếng đồng ý, không thèm liếc nhìn mấy người Châu San San mà bước đến bên cạnh ảnh chung với Triệu Mộng Khởi là vì hai bên đã trao đổi tài nguyên, còn mấy loại cá thối tôm nát mà cũng muốn cọ nhiệt* Ngu Ninh nhà chị sao? Nằm mơ đi.*Cọ nhiệt lợi dụng sự nổi tiếng của người khác để tăng độ nổi tiếng cho mìnhAmy chỉ huy Ngu Ninh chụp lấy vài tấm ảnh đồ ăn “Em đăng lên weibo đi.”Ngu Ninh đồng nhìn về phía mấy người Triệu Mộng Khởi “Mọi người cũng đăng đi, sau đó Ngu Ninh sẽ vào like bài weibo của mọi người. Truyện được dịch mới nhất tại Mọi người chia sẻ bài đăng của em ấy nữa, nên nói thế nào thì chắc người đại diện của mấy người đã dặn mấy người rồi nhỉ?”Triệu Mộng Khởi ừ một tiếng, không những phải thể hiện sự chúc mừng mà còn phải ra vẻ áy náy vì chuyện xảy ra lúc đầu.[Cá Thổi Bong Bóng Chị Amy nói bắt đầu từ ngày mai mình mới phải ăn kiêng. Mặc dù phải tạm biệt mọi người rồi, nhưng mình vẫn hy vọng mọi người đều có tương lai tươi sáng. Ảnh chụp chung, ảnh chụp chung, ảnh chụp đồ ăn ngon]Sau khi Ngu Ninh đăng bài, mấy người Triệu Mộng Khởi chia sẻ bài đăng trên weibo của Ngu Ninh, sau đó mỗi người lại đăng bài của mình.[Triệu Mộng Khởi Mọi việc xảy ra trong quá khứ đều là do người đội trưởng như tôi không thể bảo vệ mọi người thật tốt, khiến các thành viên phải chịu ấm ức, sau này tôi sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa. Con người của Tiểu Ninh rất tốt, hy vọng sau này mọi người hãy ủng hộ và chúc phúc cho cô ấy nhiều hơn. Cá Thổi Bong Bóng][Châu San San Tiểu Ninh là người nhỏ tuổi nhất, nhưng lại là người ưu tú, nỗ lực nhất trong mấy người chúng tôi. Hy vọng sau này mọi việc của cô ấy đều tốt đẹp, nhà mới có thêm nhiều điều mới! Cá Thổi Bong Bóng][Tống Tinh Rất tiếc khi không được cùng nhóm với cậu nữa, nhưng lại rất may mắn vì chúng ta vẫn còn ở đây. Cá Thổi Bong Bóng][Sở Mông Lúc đó chúng ta chưa từng quen biết, may mà vẫn chưa muộn, mình còn có thể quen biết cậu. Cá Thổi Bong Bóng]Tuy rằng Ngu Ninh đều ấn like cho bốn người bọn họ, nhưng lại không có ý muốn follow weibo của Sở nên làm cũng đều làm cả rồi. Truyện được dịch mới nhất tại Ngu Ninh tiếp tục cuộn mình trong ghế sô pha đơn, giống như đứa trẻ bị tự người Triệu Mộng Khởi cũng không muốn ở lại đây nữa. Nói cho cùng thì bọn họ cũng thấy hổ thẹn, lại thêm lời nói lúc nãy của Ngu Ninh... cho nên bọn họ bèn chào tạm biệt Trương tiễn mấy người đến thang máy rồi quay vào nhà. Sau khi bọn họ đi, cả người Ngu Ninh giống như sống lại “Cái bánh kem kia thơm thật đấy, em ngửi thấy rồi.”Amy gọi Tiểu Trương lên bàn ăn cùng “Sau này em cách xa Sở Mông ra. Cô gái này là mưu mô lắm, quan trọng nhất là đầu óc của cô ta còn không tỉnh táo.”Ngu Ninh ngoan ngoãn gật đầu, thu dọn bát đũa thừa rồi đặt vào trong bếp, sau đó mới ngồi xuống bên cạnh Amy “Chị Amy cứ yên tâm.” Trong phòng làm việc của công ty giải trí Vĩnh Gia, Ngu Ninh ngớ người nhìn người phụ nữ trước mắt mình, trong phút chốc vẫn chưa hiểu được chuyện gì đang diễn phụ nữ kia bưng ly cà phê lên, nhấp một ngụm rồi nói "Ngu Ninh, đừng làm việc ngốc."Bối rối? Ngu Ninh?Ngu Ninh nhìn tấm bảng tên chức vụ trên bàn làm đại diện Trần Ni đặt ly cà phê xuống, nhìn Ngu Ninh bằng ánh mắt mất kiên nhẫn nhưng vẫn cất giọng ôn hòa nói "Suy nghĩ kỹ lưỡng mà xem, chỉ cần em đứng ra thừa nhận mình là người trong đoạn video đó, chẳng những công ty sẽ bồi thường cho em một khoản tiền lớn còn sẽ cung cấp cho em thêm nhiều tài nguyên nữa."Video? Tài nguyên? Khoản tiền lớn?Ngu Ninh vô thức muốn lấy điện thoại di động ra để ghi âm, thế nhưng mò mẫm một hồi vẫn chẳng thấy đâu. Bên cạnh cô không mang theo túi xách, mà trong túi quần áo cũng không có điện thoại, lẽ nào cô không mang theo?Trần Ni thấy Ngu Ninh cứ im lặng mãi "Chỉ cần em đồng ý thừa nhận, sau này chẳng lẽ nhóm trưởng sẽ không chăm sóc cho em hay sao? Ủy viên Triệu cũng sẽ ghi nhận ân tình này của em."Đến hiện tại Ngu Ninh vẫn không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, lại cảm thấy nhức đầu kinh khủng "Trần, chị Trần, chị có thể để em suy nghĩ một chút không?"Nghe ra giọng điệu yếu ớt của Ngu Ninh, Trần Ni cho rằng cô đã động lòng "Được, nhưng phải mau chóng cho chị một câu trả lời chắc chắn nhé. Chuyện tốt như vậy, nếu không phải chị coi trọng em thì cũng sẽ không nói cho em biết đâu.”Ngu Ninh cố nén cảm giác kỳ quặc trong lòng, đáp lại "Em biết rồi, cảm ơn chị Trần."Trần Ni lại hối thúc "Thời gian thì không chờ đợi ai, em phải nhanh chóng quyết định đấy. Công ty nhiều nhất chỉ có thể đợi câu trả lời của em trong hai tiếng nữa thôi."Ngu Ninh gật đầu đồng này Trần Ni mới khoát tay để Ngu Ninh rời Ninh đẩy cửa rời khỏi phòng làm việc, đang định tìm chỗ yên tĩnh để sắp xếp lại ký ức đột nhiên xuất hiện trong đầu thì bị người ta gọi lại. Cô dừng bước, thấy một người phụ nữ đi giày cao gót đang bước nhanh đuổi theo phụ nữ lén nhét điện thoại vào tay Ngu Ninh trước rồi nói "Cô quên lấy điện thoại này."Ngu Ninh nhận lấy một cách rất tự nhiên "Cảm ơn."Người phụ nữ chợt kéo Ngu Ninh đi về phía phòng đầu Ngu Ninh chợt nảy lên ý định, cô chỉ muốn ghi âm nhưng ngón tay như tự có ý thức. Cô nhanh chóng mở khóa điện thoại rồi bấm vào phần ghi âm, hỏi "Ai muốn tìm tôi vậy?"Người phụ nữ nhìn Ngu Ninh, nhưng thấy vẻ mặt lúc này của cô rất bình thản nên không hề nghi ngờ. Chờ đến phòng trà, khép hờ cửa xong thì cô ta mới lên tiếng nói "Tiểu Ngu à, đừng có ngốc như vậy."Ngu Ninh vô cùng bình tĩnh bỏ điện thoại vào trong túi áo, trả lời "Tôi biết."Người phụ nữ đến gần Ngu Ninh, thì thầm "Đây là quyết định của công ty, cô còn phải ra mắt ở trong công ty."Ngu Ninh đã ý thức được rằng người phụ nữ này và Trần Ni kia, người thì đóng vai chính người thì đóng vai ác là muốn cô thừa nhận cái video gì đó. Mặc dù còn chưa nhớ ra được đó là video gì, thế nhưng chắc chắn đó không phải là chuyện Ngu Ninh không nói gì, người phụ nữ lại khuyên nhủ lần nữa "Nếu không phải là vì cô trông rất giống em gái tôi, tôi cũng sẽ không nói ra những lời thật lòng này."Ngu Ninh giả vờ bày ra dáng vẻ bực bội "Chị còn chuyện gì khác muốn nói nữa không?"Người phụ nữ mang biểu cảm khó chịu, nói "Tiểu Ngu, cô chưa ra mắt, còn rất nhiều chuyện cô chưa hiểu hết, có chút tài nguyên không dễ cầm đâu, sẽ làm hại đến bản thân đó.""Không dối gạt chị làm gì, chị Trần còn đang chờ câu trả lời của tôi." Ngu Ninh nói như kiểu rất sốt ruột "Chị để tự tôi suy nghĩ một chút được không?"Người phụ nữ chặn đường Ngu Nịnh rồi nói "Cô cho rằng Trần Ni là muốn tốt cho cô sao?"Ngu Ninh cố nén cơn đau đầu, cố ý nói "Chị Trần là người đại diện của tôi, không thể làm hại tôi được. Còn nếu chị tốt bụng thật thì sao không nói thẳng với chị Trần? Nói với tôi có ích gì, hay là chị đang ghen tỵ với chị ấy?"Sắc mặt của người phụ nữ liền thay đổi, đáp lại "Tôi chỉ muốn tốt cho cô, cô lại nói chuyện như vậy sao."Ngu Ninh lách đi, ra vẻ muốn rời khỏi "Chị thấy tôi giống em gái chị nên mới đối xử với tôi như vậy sao, thế thì em gái chị đúng là đáng thương."Người phụ nữ biết rằng công ty đã quyết định hy sinh Ngu Ninh và để cô làm vật thế thân, ngay cả vị trí trong nhóm nhạc nữ cũng đã thuộc về người ra cũng là do Ngu Ninh thiếu may mắn, vốn dĩ công ty muốn tập trung lăng xê cho cô nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện như ban đầu công ty cũng không định cho Ngu Ninh làm vật thế thân, dù lúc đó Triệu Mộng Khởi chỉ đích danh Ngu Ninh thì công ty cũng không đồng ý, thế nhưng một câu nói của Trần Ni cuối cùng đã làm công ty thay đổi quyết định. Trong phòng làm việc của công ty giải trí Vĩnh Gia, Ngu Ninh ngớ người nhìn người phụ nữ trước mắt mình, trong phút chốc vẫn chưa hiểu được chuyện gì đang diễn ra. Người phụ nữ kia bưng ly cà phê lên, nhấp một ngụm rồi nói "Ngu Ninh, đừng làm việc ngốc." Bối rối? Ngu Ninh? Ngu Ninh nhìn tấm bảng tên chức vụ trên bàn làm việc. Người đại diện Trần Ni. Trần Ni đặt ly cà phê xuống, nhìn Ngu Ninh bằng ánh mắt mất kiên nhẫn nhưng vẫn cất giọng ôn hòa nói "Suy nghĩ kỹ lưỡng mà xem, chỉ cần em đứng ra thừa nhận mình là người trong đoạn video đó, chẳng những công ty sẽ bồi thường cho em một khoản tiền lớn còn sẽ cung cấp cho em thêm nhiều tài nguyên nữa." Video? Tài nguyên? Khoản tiền lớn? Ngu Ninh vô thức muốn lấy điện thoại di động ra để ghi âm, thế nhưng mò mẫm một hồi vẫn chẳng thấy đâu. Bên cạnh cô không mang theo túi xách, mà trong túi quần áo cũng không có điện thoại, lẽ nào cô không mang theo? Trần Ni thấy Ngu Ninh cứ im lặng mãi "Chỉ cần em đồng ý thừa nhận, sau này chẳng lẽ nhóm trưởng sẽ không chăm sóc cho em hay sao? Ủy viên Triệu cũng sẽ ghi nhận ân tình này của em." Đến hiện tại Ngu Ninh vẫn không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, lại cảm thấy nhức đầu kinh khủng "Trần, chị Trần, chị có thể để em suy nghĩ một chút không?" Nghe ra giọng điệu yếu ớt của Ngu Ninh, Trần Ni cho rằng cô đã động lòng "Được, nhưng phải mau chóng cho chị một câu trả lời chắc chắn nhé. Chuyện tốt như vậy, nếu không phải chị coi trọng em thì cũng sẽ không nói cho em biết đâu.” Ngu Ninh cố nén cảm giác kỳ quặc trong lòng, đáp lại "Em biết rồi, cảm ơn chị Trần." Trần Ni lại hối thúc "Thời gian thì không chờ đợi ai, em phải nhanh chóng quyết định đấy. Công ty nhiều nhất chỉ có thể đợi câu trả lời của em trong hai tiếng nữa thôi." Ngu Ninh gật đầu đồng ý. Lúc này Trần Ni mới khoát tay để Ngu Ninh rời đi. Ngu Ninh đẩy cửa rời khỏi phòng làm việc, đang định tìm chỗ yên tĩnh để sắp xếp lại ký ức đột nhiên xuất hiện trong đầu thì bị người ta gọi lại. Cô dừng bước, thấy một người phụ nữ đi giày cao gót đang bước nhanh đuổi theo mình. Người phụ nữ lén nhét điện thoại vào tay Ngu Ninh trước rồi nói "Cô quên lấy điện thoại này." Ngu Ninh nhận lấy một cách rất tự nhiên "Cảm ơn." Người phụ nữ chợt kéo Ngu Ninh đi về phía phòng trà. Trong đầu Ngu Ninh chợt nảy lên ý định, cô chỉ muốn ghi âm nhưng ngón tay như tự có ý thức. Cô nhanh chóng mở khóa điện thoại rồi bấm vào phần ghi âm, hỏi "Ai muốn tìm tôi vậy?" Người phụ nữ nhìn Ngu Ninh, nhưng thấy vẻ mặt lúc này của cô rất bình thản nên không hề nghi ngờ. Chờ đến phòng trà, khép hờ cửa xong thì cô ta mới lên tiếng nói "Tiểu Ngu à, đừng có ngốc như vậy." Ngu Ninh vô cùng bình tĩnh bỏ điện thoại vào trong túi áo, trả lời "Tôi biết." Người phụ nữ đến gần Ngu Ninh, thì thầm "Đây là quyết định của công ty, cô còn phải ra mắt ở trong công ty." Ngu Ninh đã ý thức được rằng người phụ nữ này và Trần Ni kia, người thì đóng vai chính người thì đóng vai ác là muốn cô thừa nhận cái video gì đó. Mặc dù còn chưa nhớ ra được đó là video gì, thế nhưng chắc chắn đó không phải là chuyện tốt. Thấy Ngu Ninh không nói gì, người phụ nữ lại khuyên nhủ lần nữa "Nếu không phải là vì cô trông rất giống em gái tôi, tôi cũng sẽ không nói ra những lời thật lòng này." Ngu Ninh giả vờ bày ra dáng vẻ bực bội "Chị còn chuyện gì khác muốn nói nữa không?" Người phụ nữ mang biểu cảm khó chịu, nói "Tiểu Ngu, cô chưa ra mắt, còn rất nhiều chuyện cô chưa hiểu hết, có chút tài nguyên không dễ cầm đâu, sẽ làm hại đến bản thân đó." "Không dối gạt chị làm gì, chị Trần còn đang chờ câu trả lời của tôi." Ngu Ninh nói như kiểu rất sốt ruột "Chị để tự tôi suy nghĩ một chút được không?" Người phụ nữ chặn đường Ngu Nịnh rồi nói "Cô cho rằng Trần Ni là muốn tốt cho cô sao?" Ngu Ninh cố nén cơn đau đầu, cố ý nói "Chị Trần là người đại diện của tôi, không thể làm hại tôi được. Còn nếu chị tốt bụng thật thì sao không nói thẳng với chị Trần? Nói với tôi có ích gì, hay là chị đang ghen tỵ với chị ấy?" Sắc mặt của người phụ nữ liền thay đổi, đáp lại "Tôi chỉ muốn tốt cho cô, cô lại nói chuyện như vậy sao." Ngu Ninh lách đi, ra vẻ muốn rời khỏi "Chị thấy tôi giống em gái chị nên mới đối xử với tôi như vậy sao, thế thì em gái chị đúng là đáng thương." Người phụ nữ biết rằng công ty đã quyết định hy sinh Ngu Ninh và để cô làm vật thế thân, ngay cả vị trí trong nhóm nhạc nữ cũng đã thuộc về người khác. Thật ra cũng là do Ngu Ninh thiếu may mắn, vốn dĩ công ty muốn tập trung lăng xê cho cô nhưng không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy. Lúc ban đầu công ty cũng không định cho Ngu Ninh làm vật thế thân, dù lúc đó Triệu Mộng Khởi chỉ đích danh Ngu Ninh thì công ty cũng không đồng ý, thế nhưng một câu nói của Trần Ni cuối cùng đã làm công ty thay đổi quyết định. Đánh giá từ 685 lượt Ngu Ninh không hút thuốc, không uống rượu, không bắt tiểu thịt tươi "chơi" với mình. Lúc không đóng phim thì ở lì trong nhà. Làm sao cũng không ngờ rằng bản thân lại biến thành bia đỡ đạn trong chớp mắt, hai mươi bốn tiếng sau sẽ bị toàn bộ dân mạng mắng chửi, ba mươi sáu tiếng sau sẽ nhảy lầu, không chết nhưng bị liệt nửa người. Không, tôi cảm thấy mình còn cứu được! Giới thiệu bằng một câu Tôi cảm thấy mình thuộc phái hành động. Lập ý Cuộc đời của một con người là phải tự do mình phấn đấu. Vốn dĩ Ngu Ninh còn muốn ăn ít cơm hơn để tránh lộ sơ hở, thế nhưng lần này thật sự không nuốt nổi nữa rồi. Cô ăn xong bữa cơm trong sự ngơ ngác, Tiểu Trương dọn dẹp đồ đạc để ra ngoài cửa rồi hỏi “Em nhìn xem mình còn thiếu cái gì nữa không?” Thiếu, thiếu bộ não của học sinh giỏi đấy. Ngu Ninh nhìn những thứ Tiểu Trương mua rồi đáp “Cảm ơn chị Trương, không thiếu gì nữa đâu.” Tiểu Trương còn công việc khác “Vậy được, có cần gì thì gọi chị.” “Đúng rồi.” Ngu Ninh nhìn sang Tiểu Trương, nói “Em chuẩn bị đăng ký một tài khoản Weibo mới, sau đó đi giải thích rõ. Tiểu Trương nghe vậy thì bảo “Chị Amy nói em là một người thông minh, biết mình muốn cái gì, không cần phải quản lý em. Em gặp phải chuyện gì không chắc chắn thì cứ gọi thẳng cho chị ấy là được.” Ngu Ninh mím môi “Cám ơn chị, em biết rồi.” Nhìn thấy Ngu Ninh không còn chuyện gì khác, Tiểu Trương đi làm việc của mình. Ngu Ninh mở máy tính lên, đăng ký một tài khoản Weibo trước, tên đặt là Tôi là Ngu Ninh, sau đó đi bình luận những bài chia sẻ của thư xin lỗi. [Tôi là Ngu Ninh Người trong đoạn video đó không phải là tôi, tài khoản và mật mã đều là do người đại diện chị Trần giữ. Không phải là tôi, tại sao phải đối xử với tôi như vậy.] Sau đó lại đi đến chỗ tường weibo của đám người Châu San San. [Tôi là Ngu Ninh Không phải mình mà. // Châu San San Đội trưởng tốt bụng cho cậu mượn áo mà cậu lại làm ra chuyện nhưu vậy, cậu không cảm thấy xấu hổ sao?] [Tôi là Ngu Ninh Chị tin em đi, thật sự không phải em. // Tống Tinh Người đều sẽ phạm lỗi, cô ấy biết sai rồi, mọi người tha cho cô ấy đi.] [Tôi là Ngu Ninh Đội trưởng, em đã làm sai điều gì, rốt cuộc em đã làm sai điều gì? Tại sao phải đối xử với em như vậy!// Triệu Mộng Khởi Lúc đó tôi đã nói thanh giả tự thanh. Thôi bỏ đi, đừng để cô ấy phải nếm trải cảm giác đau khổ tôi từng phải chịu.] Sau khi chia sẻ một lượt, Ngu Ninh lại đăng một bài weibo mới. [Tại sao phải đối xử với tôi như vậy? Tôi không lấy tiền không lấy tài nguyên, tôi từ chối hết rồi mà, tại sao lại còn đối xử với tôi như vậy? Thư xin lỗi không phải do tôi đăng tải, người trong đoạn video cũng không phải là tôi. cChị Trần, tại sao chị lại đối xử với em như vậy, chị hứa là không ép em chịu tội thay mà. Bài đăng đó không phải do tôi đăng, tài khoản mật khẩu đều ở trong tay chị Trần.] [Chị Trần, cô ấy quay đoạn video đó là do bị người khác bỏ thuốc, tại sao lại không báo cảnh sát? Tại sao từ người bị hại thành kẻ làm hại người khác? Tại sao? Tại sao vậy!] Ngu Ninh cố tình nói một cách mơ hồ, bởi vì như vậy mới giống như một cô gái mới mười bảy tuổi bị oan ức đến mức tuyệt vọng, đến lúc đó mới dễ dàng giả vờ đáng thương và được người ta thương xót cho. Khi đăng xong weibo, cuộc gọi từ Amy cũng gọi đến, Ngu Ninh nghe máy. Amy vừa gõ bàn phím máy tính vừa bảo “Chị đã cho người liên hệ với trợ lý của Trần Ni, trên tay cô ta thật sự có thứ gì đó, chỉ là không xác định được đó là gì.” Ngu Ninh đang tìm đề thi tuyển sinh đại học của những năm về trước “Hình như cô ta thiếu nợ khá nhiều.” Amy nheo mắt lại “Chị đã xem bài đăng của em rồi, viết khá tốt. Đợi một tiếng sau em lại đăng một tấm hình tự chụp lên, trông tiều tụy một chút nhưng vẫn phải giữ vẻ đẹp.” Ngu Ninh hiểu được ý của Amy “Em biết rồi.” “Ngày mai chị sẽ gửi đoạn ghi âm đã được cắt cho em, tốt nhất là em đăng nó lên vào lúc rạng sáng.” Amy xoa bóp điểm giữa cặp mày của mình “Đánh cho cô ta không trở tay kịp. Trước khi đăng, em nhớ nói cho chị một tiếng, chị sắp xếp người mua hot search* cho em.” *Hot search ý chỉ những chủ đề có nhiều lượt tìm kiếm trong một khoảng thời gian ngắn ở trên trang mạng Weibo. Ngu Ninh đáp “Chị Amy, có thể làm mơ hồ đoạn nhắc đến đội trưởng trong bản ghi âm không?” Amy tựa lưng vào ghế, châm một điếu thuốc “Người trong đoạn video là ai, sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện.” “Chị Amy yên tâm, không phải là em mềm lòng.” Ngu Ninh cũng không che giấu gì “Em biết câu chuyện người nông dân và rắn, ai đối xử tốt với em, ai đối xử tệ với em, em biết rõ lắm. Chỉ là bản ghi âm do chúng ta phát ra với bản ghi âm do dân mạng tự tìm được sẽ tạo ra cảm giác khác nhau ở trong lòng bọn họ. Chẳng qua em không muốn xảy ra chuyện giống như vậy nữa thôi.” Amy cảm thấy khá hứng thú “Nói suy nghĩ của em cho chị nghe thử.” Ngu Ninh không sợ những chuyện này, nhưng lại lười lãng phí thời gian của mình vào những chuyện này mãi, “Năm năm tuyển sinh ba năm mô phỏng”* còn chưa đủ để giết thời gian sao? *Năm năm tuyển sinh ba năm mô phỏng là bộ đề bài tập dành cho các học sinh cấp ba chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học.

tôi đẹp quá đi mất