Hội nghị đã biểu dương 40 nữ cán bộ quản lý, nữ chủ tịch công đoàn ngành Giáo dục tiêu biểu giai đoạn 2019 - 2022. Đây là những nữ nhà giáo tiêu biểu đang trực tiếp quản lý, giảng dạy ở các cơ sở giáo dục, Phòng Giáo dục và Đào tạo các huyện, thành phố, thị
Chương 11: bạn giường. Chương 12: cô ngại bẩn (H) Chương 13: chết cũng chẳng sao (H) Chương 14: đau quá (H) Chương 15: video. Chương 16: hợp đồng của ác ma. Chương 17: đồ chơi. Chương 18: kiên nhẫn giải thích. Chương 19: lấy lòng.
Chúng ta hôm nay đang thấy nơi nhiều người hoạt động mục vụ, gồm cả những người sống đời thánh hiến, nam cũng như nữ, một sự quan tâm quá mức về tự do và sự thoải mái của bản thân họ, khiến họ coi công việc của họ như chỉ là một cái gì phụ thuộc chứ
Vậy mà hôm nay lại thẳng tay như vậy Xem ra cô nhân viên mới Hoan Hoan đó không thể xem thường 'Đừng nghĩ địa vị cô gái kia trong lòng chủ tịch là quan trọng, là do bấy lâu nay đã quá dung túng nên chủ tịch muốn chỉnh đốn lại những hành vi sai phạm. Đều là người có
Trong gần 10 năm qua, bệnh tình của mẹ cũng đã chuyển biến tích cực, có thể đứng dậy. Sau khi xoá hết nợ, cô sẽ cùng mẹ thuê 1 căn nhà nhỏ rồi sống bình yên đến suốt quãng đời còn lại. Nhấn để mở bình luận. Chủ Tịch Đừng Ép Người Quá Đáng!
Bạn đang đọc truyện Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! của tác giả Tiểu Cam Cam. Cô phải làm trả tiền mà ba mẹ đã nợ 10 năm cho hắn Vốn muốn vô hình mà làm việc nhưng hắn lại từng bước dây dưa Cô phản khán, hắn uy hiếp dùng cường quyền áp bức Chẳng lẽ cô phải cam chịu sống 1 đời như thế?
Tác giả Tiểu Cam Cam. -- Thể loại: A3, E1 - Bạn đang đọc truyện Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! của tác giả Tiểu Cam Cam. Cô phải làm trả tiền mà ba mẹ đã nợ 10 năm cho hắn. Vốn muốn vô hình mà làm nhưng hắn lại từng bước dây dưa. Cô phản khán, hắn uy hiếp
graf. Tác giả tiểu cam cam Thể loại Đô Thị, Ngôn Tình, Nguồn Sưu tầm Trạng thái Full Thông tin Chủ Tịch Đừng Ép Người Quá Đáng - Lạc Y Y Truyện full tác giả tiểu cam cam Hắn mặc vest đen hệt như trong căn phòng, mái tóc bạch kim được vuốt keo bảnh bao1Đôi chân mày sắc như đao, mắt phượng đẹp đẽ khiến ai nhìn vào cũng sẽ bị cuốn vào lưới tìnhMũi cao thẳng lại thêm đôi môi mỏngNhìn hắn hệt như pho tượng thần thoạiHắn, Bạch Dạ Phi Ưng
Bạn đang đọc truyện Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng! của tác giả Tiểu Cam Cam. Tại 1 căn biệt thự xa hoa bật nhất thành phố STrong phòng làm việc 1 thân ảnh cao lớn đang đứng ngay cửa sổ hướng ánh nhìn ra ngoài khách sạn vừa khai trương gần đóHắn hút 1 hơi rồi vứt điếu xì gà qua 1 bên làm cháy tấm da bạch hổ hiếm có, trên mặt vẫn không hề có chút dao độngDùng gót giày được đặt riêng ở Ý giẫm lên điếu xì gà dập tắt đâm khóiXoay người trở lại bàn làm việc, ngồi lên ghế chân bắt chéoTiện tay đem sấp tài liệu trên bàn ném vào thùng rác, trên miệng nở nụ cười quỷ dịLiusGiọng hắn khàn khàn bá đạoNgoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Hoan Hoan Ái - Cách Yêu Của Chủ Tịch Phong của cùng tác giả.
Hắn để Lạc An ngồi trong lòng mình rồi đút bé ăn những món dễ tiêu đầy dinh dưỡng. Cái má chứa đầy đồ ăn phồng lên to tròn đáng yêuĂn xong con cùng baba đi công viên chơi, thế nào?Ừm, đi chơi!Lạc An cười nóiHắn nhìn em mình và cô đang ngồi đối diện tùy ý bảoĂn xong cả 2 có thể ra ngoài sân đi dạo, anh định sửa sang lại vài thứ. Có lẽ sẽ rất bừa bộnBạch Diệp Phi Yến bóc cái trứng luộc cho vào miệngSửa gì?Đợi làm xong em sẽ biết thôiNói rồi, hắn bế bổng tiểu bảo bối lên rồi đi ra ngoàiLạc Y Y nghĩ ngợi, cũng chẳng biết hắn định làm gìDùng bữa xong, cô cùng Phi Yến ra ngoài vườn đi dạoNơi này khác trước rồiDàn hoa hồng nở rộ, hương thơm thoang thoảng bay trong gióGần đó có dựng 1 mái hiên, bên trong có dụng cụ cắt tỉa, giỏ hoa, còn có bếpCó thể thưởng trà hoặc làm vài món đơn giản ở nơi này, không cần phải vào nhà bếp Cô chợt nhớ mình đã hứa với tiểu bảo bối làm mứt hoa hồng. Xoay người sang hỏi Phi YếnTôi lấy vài cây hoa có quá đáng lắm không?Ai da, quá đáng gì chứ, cho dù chị có bẻ sạch cũng chẳng sao đâu. Tùy ý điBạch Diệp Phi Yến cười cườiCô hái xong 1 rổ liền vào mái hiên sơ chế, không lâu sau đã làm được vài lọ mứtTam tiểu thư đứng bên cạnh nãy giờ, nhìn tròn mắtLấy cái muỗng mút ít mứt vẫn còn trong cái nồi sứ thổi thổi rồi cho vào miệng gật gù khen ngonQuản gia Lý từ ngoài cổng chạy vào khom người hỏiTam tiểu thư, Tô tiểu thư nói có chuyện muốn gặpBạch Diệp Phi Yến nhìn quản gia, rồi lại nhìn Y Y. Thấy cô không có vẻ gì là từ chối liền nhanh chóng nóiCho cô ấy vào điTô Ngọc Liên rất nhanh đã được quản gia đưa đến đây, cô ấy thấy Y Y vẫn bình thường liền thở phào nhẹ nhõmY Y … tôi …Lạc Y Y không muốn cô ấy khó xử, hôm nay đến đây chắc chắn cũng rất đắn đoMau vào ngồi đi, vừa hay tôi mới làm xong vài lọ mứt hoa hồng. Chúng ta uống trà rồi trò chuyệnTô Ngọc Liên không nói gì đi đến cái ghế được để ở đó từ trước, ngồi xuống. Cả 3 người đều không mở miệng, chỉ ngồi đó uống trà. Không gian yên tĩnh đáng sợHaha, trà này ngon ghê Bạch Diệp Phi Yến thấy không khí có chút kỳ lạ liền mở miệng tạo chủ đề. Nhưng cũng không thay đổi được điều gìBầu không khí gượng gạo này … bức người ta sắp phát điên rồi đây này!!!Tô Ngọc Liên bỏ ly trà trên tay xuống, đứng dậy đi đến trước mặt Y Y cúi đầu 90 độ, áy náy nóiY Y, tôi thật sự xin lỗi, chuyện hôm qua vì anh của tôi mà khiến cho cô gặp phải rắc rốiLạc Y Y thấy cô ấy như vậy, rất nhanh liền nắm lấy vai muốn cô ấy đứng dậyCô hiểu rõ hơn ai hết, trong chuyện này cô ấy bất chấp nguy hiểm mà bảo vệ cô đã là đại ân đại đức. Dù có dùng cả đời để trả thì ơn nghĩa này cũng sẽ chẳng trả hếtĐừng, Ngọc Liên … chúng ta ngồi xuống nói chuyệnKhông, anh tôi … chuyện khủng khiếp anh ấy làm tất cả đều xuất phát từ tôi mà thôi. Suy cho cùng, là tôi có lỗi với côTô Ngọc Liên khóc đến đáng thương, cô biết có thể Y Y sẽ không tha thứ cho anh mình. Cô cũng không đến cầu xin sự tha thứ, chỉ là mong cô gái đáng thương này có thể sống tốt hơn. Sợ cô bị uất ức cho nên mới phải đến nơi này xem xétLạc Y Y đỡ cô ấy ngồi xuống, an ủiBạch Diệp Phi Yến ngồi bên cạnh gãi gãi đầu cảm thấy chuyện này rối như mớ bòng bongCô em thì tìm cách giúp đỡ, trong khi đó người anh trai lại muốn giao người raTại sao mấy ông anh trai … ai cũng … có máu điên trong người vậy?2 người anh của cô đã biến thái đến mức những tên bệnh hoạn cũng phải chào thua. Hôm qua gặp Tô Minh Hạo … đúng là kẻ 8 lạng người nửa cân. Đều thần kinh như nhauTam tiểu thư nhìn 2 người trước mắt, chống tay lên bàn nhìn hồi lâu rồi cười cườiTôi nói nè, Ngọc Liên … cô … đúng là thích khóc thật đó. Hơn 1 năm trước chúng ta tông phải xe nhau, cô khóc đến mức mắt to như trái đào chín, bây giờ gặp lại … cô cũng chẳng tiến bộ hơn khi xưa là bao
Lạc An vui vẻ cười. Đây là lần đầu được ngủ cùng với cả ba và mẹ nhaLạc Y Y đưa tay về phía con trai, có chút rầu rĩChúng ta đi tắm thôi, bảo bốiThấy 2 mẹ con đã đi vào phòng tắm, Tam tiểu thư kéo lấy tay anh mình có ý khó chịu hỏiAnh rốt cuộc muốn làm gì đây? Em cảnh cáo anh đừng hòng giở trò gì đó xấu xa với Y YBạch Dạ Phi Ưng nhìn đứa em gái đang chỉ ngón tay vào thẳng mặt mình, môi bạc khẽ mởAnh có thể làm được gì khi có tiểu An ở đây? Phòng của em ở bên cạnh, nếu muốn thì tối nay cứ thoải mái mà mở cửa kiểm traCô nghe xong nhìn hắn từ đầu đến chân tỉ mỉ đánh giá. Nhị thiếu ngứa mắt liền đẩy em mình ra khỏi phòng rồi đóng cửaCon nhóc này từ khi nào lại đáng ghét như vậy?Uổng công thương yêu chiều chuộng thật màQuả là không sai khi sáng nay cùng con trai đi ra ngoài không đưa ai theoVậy là chủ tịch thuận tiện hỏi con traiTối nay có muốn ngủ cùng baba không?Tiểu bạch kiểm ngây thơ không biết sự ngô nghê của mình sẽ khiến cho mẹ mình khóc cạn nước mắt, vui vẻ đápMún!!!Hắn hài lòng hỏi thêmNếu được thì tiểu An sẽ chọn ngủ với baba hay mama?Lạc An cười hì hìCả haiiiii Dự tính ban đầu, hắn sẽ ngủ bên cạnh lúc 2 mẹ con cần thì lập tức chạy sang. Nhưng lúc cùng con trai ra ngoài, hắn lại cảm thấy như vậy chẳng phải là tự mua dây buộc mình sao?Tự khiến bản thân hắn bị cô lập, còn cô em tinh quái nữa … nó sẽ không để cho hắn có cơ hội tiếp cận Y YVậy nên, căn phòng vốn dành cho hắn, bây giờ lại để Phi Yến thay vàoCon trai quả nhiên không làm hắn thất vọng, vài cau nói đã khiến cô nhượng bộ ngayLạc Y Y tắm cho con trai xong liền đi đến những cái tủ to được đặt trong phòng tắmNhiều tủ như thế chẳng biết cái nào bỏ quần áo của con trai, phải mở từng cái mới biết đượcTủ đầu tiên là y phục hằng ngày và áo ngủ của hắn, chủ có 4 màu trắng, đen, xám và xanh biển đậmTủ thứ 2 là váy áo của cô, chẳng biết được chuẩn bị khi nào. Từ ngắn đến dài, màu sắc và kiểu dáng đều có đủTủ thứ 3, cô mở ra nhìn không quá 2 giây liền đóng sầm lại… Cái … cái gì vậy trời?Lạc Y Y gương mặt đỏ như trái cà chua, hận không thể quay ngược thời gian trở về vài phút trướcLà đồ ngủ quyến rũ, những cái đó rất quen mắt. Hẳn là được mua cách đây mấy năm về trước, chính là cái ngày mà cô cùng hắn đến trung tâm thương mạiCái đống này sao vẫn chưa ném đi, giữ lại làm gì?Hẳn là gần 2 năm qua hắn đã cho những người phụ nữ khác sử dụngTên biến thái!!!Tủ thứ 4, chính là nó rồi. Cô lấy 1 bộ đồ ngủ rồi mặc cho cục cưngLấy 1 bộ đồ ở tủ thứ 2 mặc cho chính mìnhCô chỉ chỉ vào cái tủ thứ 3, lẩm nhẩm Mày đó, cứ ở yên từ đây đến cuối đời đi. Đừng hòng t đụng vàoSau đó nắm tay dẫn con ra ngoàiHắn đi sang nhấc bổng cục cưng lên xoay vài vòng, Lạc An vui vẻ cười giòn giãSau đó ôm con vào lòngTiểu An của baba thơm thậtHihi, mama cũng thơm nữaLạc An thật thà nói, đáy mắt hắn nhanh chóng hiện lên tia thú vị sau đó liền cẩn thận giấu điThật không? Sao con biết?Hắn hỏiCon hun hun mẹ, người mẹ thơm thơm!!!Bé trả lờiHắn nhìn mái tóc còn hơi ướt của cô xoã xuống gương mặt nhỏ. Yết hầu nhẹ chuyển động nhưng rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, tiến đến gần chậm rãi mở miệngVậy sao? Để baba thử …Mẹ đi pha sữa!Cô né tránh chạy đến cái bàn bên cạnh giường mở nắp hộp sữaTim muốn nhảy ra bên ngoài luôn rồi, hắn … lúc nãy hắn muốn thử cái gì?Bạch Dạ Phi Ưng bỏ con trai lên giường đi đến bên cạnh làm cô lần nữa bị doạ sợLen lén nhìn chỉ thấy hắn đang chuyên chú nhìn vào bình sữa, liền nhớ đến những lời lúc trưa hắn nóiMuốn học cách pha sữa, cho nên liền tiếp tục động tác mà không thấy được Nhị thiếu đang cong môi cười vô lại
Máy bay hạ cánh ở trên sân thượng 1 toà nhà cao chót vót. Có lẽ đây cũng là tài sản thuộc về hắnBạch Dạ Phi Ưng bế con trai xuống phi cơ, để bé xuống đất thích thú nhìn ngắm bầu trời rộng lớnLạc Y Y vịnh lấy cái cửa thì có bàn tay chìa về phía mình, muốn giúp cô bước xuốngCô cũng đâu phải con nít, hơn nữa cũng chẳng có gì khó khăn phải nhờ đến sự giúp đỡMặc kệ sự thiện ý đó, cô tự mình đi xuống rồi đến chỗ bảo bảoTiểu An, chúng ta đi ăn thôiChủ tịch thấy thế cũng đi đến nắm lấy tay bảo bảo, cả 3 người cùng nhau tận hưởng chuyến du lịch nàyHọ đi vào căn phòng thượng hạng có tầm nhìn đẹp có thể ngắm được bãi biển xa xaSau khi nhân viên đem hành lý vào, liền cẩn thận rời điThật sự Y Y có chút khó chịu, lần đầu đi máy bay. Tai có chút ù rồi, sau khi đáp đất cứ cảm thấy trong người lân lân không khoẻ, đầu hơi đauTiểu An sau khi ăn xong bữa nhẹ cứ đòi đi chơi, cô day day thái dương có chút mệt mỏi nói với conTiểu An ngoan, mẹ có chút mệt … con cùng baba đi chơi điCục cưng có chút loMẹ nàm xao?Mẹ có chút chóng mặt, ngủ 1 chút sẽ khỏi thôi, đừng loBạch Dạ Phi Ưng nắm tay tiểu An, nhìn sắc mặt cô đúng là rất kém, hắn tiến đếnChìa khoá phòng, em cầm lấy. Anh đưa con đi chơi cho nên em cứ yên tâm mà ngủLạc Y Y nhận lấy thẻ phòng để lên bàn rồi chui vào chăn. Lúc về còn phải bay thêm lần nữa … cô không muốn đâu Đầu sắp nổ tung rồi!!!Chủ tịch đưa con trai đến bãi biển, mặt nước trong veo còn có rất nhiều sao biểnBạch Dạ Lạc An hứng thú ngồi xuống nhìn những chú sao biển và con cua nhỏ đang nằm dưới mặt nước vừa mặn vừa mátSóng biển dịu dàng vỗ lên cơ thể nhỏ bé khiến cậu thích thú. Hết nhảy sóng thì lại xây lâu đài cátHắn đứng bên cạnh chăm con, rất ra dáng 1 ông bố tốtTiểu An đùa nghịch 1 hồi liền yểu xìu, hắn ngồi xuống tìm hiểu sự tìnhCon sao vậy?Bé buồn thiu đưa đôi mắt đáng thương về phía ba mìnhMama …Bạch Dạ Phi Ưng cười vuốt ve đôi má của conBaba với tiểu An đúng là rất giống nhau, đều nhớ mama rồi. Chúng ta về xem mama đã khoẻ hơn chưa, cùng đưa mama đến đây ngắm biển với tiểu An, con thấy sao?Dzạ!!!Lạc Y Y nằm trên giường, cảm thấy có chút buồn nôn. Ruột gan như muốn đảo lộn, đầu vẫn còn nhức, tai cũng không nghe rõDù có phải đi bộ từ đây về, cô cũng không đi máy bay nữa đâu!!!Cô gái nhỏ nằm trên giường, chẳng biết đã qua bao lâu. Chỉ biết khi bản thân tỉnh lại, đầu không còn đau nữaEm tỉnh rồi?Giọng nói nam tính có phần vui mừng từ phía bên cạnh phát ra. Cô nhìn sang liền thấy người đàn ông với gương mặt điển trai góc cạnh có phần ngang ngược đang ngồi đó Hắn ta thành thạo rót 1 cốc nước ấm đưa đến trước mắt côLạc Y Y cầm lấy thổi thổi rồi uống 1 chút, chợt nhớ đến vấn đề cực kỳ quan trọng liền lên tiếngTiểu An …Cô nhìn quanh nhìn quất tìm kiếm, thấy bóng dáng nhỏ đang nằm trên ghế massage ngủ ngon lành liền có chút không vuiDù hắn có cảm thấy cô không an phận thì cũng chả saoBình thường cô có thể nhịn mọi chuyện, chỉ riêng tiểu An cô sẽ không nhượng bộSao hắn lại để con nằm ngủ ở nơi như vậy chứ?Vốn định lên tiếng trách móc, hắn đã nhanh hơn mở miệngDo con không muốn làm phiền đến giấc ngủ của em cho nên mới nằm ở đóCô không nói gì, đem cốc nước uống sạchHắn đưa cho cô thố cơm thịt bò huyên thuyênCó lẽ do em không quen ngồi máy bay cho nên cơ thể mệt mỏi. Ăn cơm xong sẽ khoẻ lại thôiCô nhìn thức ăn ngon trước mắt, biểu cảm vô cùng thờ ơ. Có lẽ là thời kỳ biếng ăn của cô đến rồi, bây giờ cô thèm món khác cơBạch Dạ Phi Ưng đem đĩa thức ăn đặt lên bàn, thăm dòEm muốn ăn món gì không, anh gọi đầu bếp chuẩn bịCô bán tín bán nghi vào lời nói của hắn, nhưng vẫn nói ra suy nghĩTôi muốn ăn súp hải sảnHắn nở nụ cười, tuy cô vẫn chưa mở lòng. Nhưng ít nhất đã chịu cho hắn biết bản thân đang muốn gì, đây là chuyện vô cùng tốt
chủ tịch đừng ép người quá đáng